THƠ SONG THẤT LỤC BÁT HAY
Sau phía trên mình xin được giới thiệu đến toàn bộ mọi bạn tuyển tập phần đông bài thơ song Thất Lục chén về tình yêu, rất nhiều vần thơ lãng mạn về việc cô đơn, một mình trong tình yêu. Số đông vần thơ nói bắt buộc lỗi lòng của khá nhiều nhà thơ nổi tiếng. Biểu hiện rõ được tinh yêu và chổ chính giữa hồn đa số câu chuyện như thực trong tình yêu song lứa. Rất mong mỏi các bạn có thể đồng cảm và yêu dấu nó. Chúc chúng ta có những khoảng thời gian rất ngắn đọc thơ vui vẻ!
1, bóng dáng Người Xưa
Đêm trở giấc mơ màng gặp mặt lại Dáng người xưa đi thân hoàng hôn Rừng chiều một bóng cô đơn Ngẩn ngơ như thể phách hồn nát tan
Người đi mãi cuối đường mất vệt Tôi đẫn đờ sau trước..,tìm nhau hay là… xuống đáy dòng sâu Giấc mai thảng thốt: lòng đau hỡi fan ?
Mổ hôi đổ giọt sầu ướt gối chính vì đâu… ngày ngóng đêm hy vọng Chốn xưa người vẫn âm thầm Dõi theo lối cũ lâm râm nguyện cầu
Đêm tương khắc khoải nỗi sầu quay trở về Đường dù xa chẳng ngại bước chân Đời fan ví thể phù vân Sóng xô vạn nẻo con đường trần vạn niên
Mai sóng lặng… bình yên quạnh quẽ Bóng và hình đâu thể rẽ phân Thần giao bí quyết cảm lần thần Hai ta giờ sẽ nửa phần nằm trong nhau
Mong fan bớt u sầu kia tái Mai ta về nối lại duyên xưa bạn còn lưu giữ chuyện đêm mưa Tôi tín đồ hai kẻ cũng vừa tròn đôi (Hoàng Mai)
2, giờ đồng hồ Đàn Mưa
Mưa hoa rụng, mưa hoa xuân rụng Mưa xuống lầu, mưa xuống thềm lan Mưa rơi kế bên nẻo dặm ngàn Nước non rinh rích giọng bầy mưa xuân.
Bạn đang xem: Thơ song thất lục bát hay
Lầu mưa xuống, thêm lan mưa xuống cùng nước non hoa rụng mưa xuân Mưa rơi ngoại trừ nội trên nghìn Nghe trong ý khách giọt đàn mưa rơi.
Xem thêm: Lòng Trắng Mắt Bị Phồng Rộp, Triệu Chứng Ở Mắt Không Nên Bỏ Qua
Đầm mưa xuống nẻo đồi mưa xuống nhẵn dương tà rụng bóng tịch dương Hoa xuân rơi với nhẵn dương Mưa trong ý khách mưa cùng nước non.
Xem thêm: 22 Nguyên Nhân Máy Lạnh Không Lạnh Chỉ Quạt, Nguyên Nhân Và Cách Khắc Phục
Rơi hoa kết mưa còn rả rích Càng mưa rơi cánh tịch nhẵn dương trơn dương với khách tha hương thơm Mưa trong ý khách muôn hàng lệ rơi. (Bích Khê)
3, Trăn Trở
Ngày anh cho xua tan băng giá chỉ Sáu ngày xuân đôi xẻ phân ly Bao lần lệ thắm hoen mi Em đâu nghĩ đến các gì… ngày sau
Thời gian có dứt đâu anh hỡi Tình éo le duyên khởi ngày đêm cho em khát vọng nỗi niềm Bao năm lệ vẫn nổi chìm trang thơ
Sáu năm đã chưa có người yêu bóng lẻ Kiếp hồng nhan hiu quạnh quẽ lòng đau Tuổi Xuân gấp vã qua mau Hoàng hôn mây lấp ngang đầu anh ơi
Mưa tí bóc rơi rơi gợi ghi nhớ Nỗi niềm tây trăn trở vì chưng đâu… Duyên tan vỡ giấc mơ sầu Lòng người ai biết nông sâu cơ mà dò
Duyên trái ngang tơ vò đợt tiếp nhữa Em một mình đi giữa hoàng hôn Thôi đành chọn kiếp đơn độc Chiều ni mây trắng bi quan hơn chiều làm sao (Hoàng Mai)
4, Xuân Chiều
Chiều xuống lừ đừ nghe lòng trống vắng tanh Thoảng đâu đây hạt nắng và nóng thở dài rộn ràng tấp nập ngỡ bước chân ai Thiên thai lạc lối tuyền đài giới hạn chân
Công viên rét mướt bâng khuâng đi mãi ai oán xa xăm hoang hoải tìm đến Nhớ lúc mắt liếc môi kề vòng tay khép kín… óc nề dòng châu
Người tắt hơi bóng tra cứu đâu anh hỡi Tình ngăn phân tách vì vì chưng can qua Sa chân lỡ bước chiều tà Em bé thuyền nhỏ nhắn vượt qua sóng nhồi
Đời bể khổ võ quà mãi kiếm người trăm năm chi phí kiếp tìm về Tỉnh rồi sao vẫn như mê Thênh thang không bước cạn khe tra cứu vào
Ta bà cõi lểu đểu thương hận lao tù u minh khóc giận bồ Chơi vơi một kiếp hồng trần người đây ta đấy chỉ ngần ấy sao
Đàn lỡ nhịp cung mến sóng vỗ Âm lạc hậu lở dở tình ca ao ước sao hạ cho tới thu qua Đông đi xuân đến mặn nhưng mà dáng duyên (Hoàng Mai)
5, Mãi Mãi
– Vâng, anh đang yêu em mãi mãi; mãi mãi là trong số những phút giây. Sắc đẹp hồng mãi sau hôm nay, Hoa sim nở rộ cuồng say một đồi; Em nói nhỏ: “hỡi người yêu dấu, Hãy yêu em trường tồn nghe anh?” Say xưa anh cũng dặn tình: “Yêu anh mãi mãi nghe! bản thân yêu anh.” Hoa nửa buổi mong mỏi thành vạn thuở, Lòng một đời tính độ nghìn năm; Sông trôi núi lở âm thầm, Đường đi vũ trụ có cầm được đâu! dẫu vậy ta vẫn yêu nhau mãi mãi, mãi sau là trong những phút giây; dài lâu là bóng, là mây, Là môi kỳ ngộ, là tay hảo cầu. Mãi mãi sinh sống trong câu hò hẹn, vĩnh cửu trong ý nguyện bình sinh; thời hạn không cần của mình, Tình chỉ mãi mãi bởi tình mon năm? Vâng, anh sẽ yêu em mãi mãi, Trong phút giây ân ái muôn đời. Mai kia mặc dù có rẽ rời, Đôi ta đã mãi mãi ngồi mặt nhau. (Xuân Diệu)
6, người Mang vai trung phong Sự
Trời từ bây giờ chợt mưa bỗng nắng Tiễn tín đồ đi bến vắng ngắt đò chiều Nghe hồn thổn thức cô liêu Ta còn tồn tại biết bao điều vào nhau
Chim lẻ bạn đau đớn muôn lối Lòng bao năm tối tăm não năn nỉ Qua rồi một thoáng đê mê Tóc xanh giờ đang mây che phủ đầu
Chân đếm cách dòng sầu nhạt nắng Lòng xao xuyến ngõ vắng ngắt thưa người Đường trằn chỉ 1 mình tôi Trời cao sao nỡ tách bóc đôi duyên mình…
Anh trở gót hành trình đếm bước Trời vào Thu sướt mướt tình ngâu Sóng giăng bủa bến giang đầu Chiều ni hồn có trái sầu vừa rơi (Hoàng Mai)
7, Xuân Sầu (II)
Trăm hoa đua nở đẹp hẳn lên cười một chiếc oanh tiến thưởng uốn lưỡi chơi cảnh sắc chiều xuân vui vẻ nắm Xuân sầu chi để bận riêng rẽ ai!
Mười lăm thời gian trước xuân xanh Tri Tri đựng tiếng, Hữu Thanh gọi bọn Tình nguyện vọng chứa chan non nước bạn tri âm man mác giời mây Nở gan một cuộc cười cợt say Đường xa coi vơi gánh đầy như ko Phận đấng mày râu tang bồng là chí Chữ trượng phu ý khí dường ai tổ quốc thề với nhì vai Quyết đem cây viết sắt nhưng mà mài lòng son Dư thứ rách, giang san tô lại Đồng bào xa, trai gái kêu lên Doanh trả là cuộc đua chen long Tiên cần giống ngốc hèn, nhưng mà cam! tiếng gọi bạn nửa năm vừa kết thúc Sức thua giời, trăm sức mà bỏ ra Tình duyên đến lúc phân ly nước nhà bảng lảng, tu mi thẹn thùng Xếp ngọn bút, đau lòng son sắt Giã bọn văn, lánh phương diện phong sương cho hay nai lưng luỵ đa có Trăm năm duyên nợ văn vẻ còn những Thuyền một lá buông liều sông nước Lái tám năm xuôi ngược giòng sông Nực cười cợt trận gió đông phong làm cho chú lái không công mất thuyền Ngồi nghĩ về lại mọt duyên sao kỳ lạ Dẫu kêu rằng món nợ cũng giỏi Trần hoàn lại trả vay mượn vay Kể chi công nợ, đến rầy lịch sự Mừng xuân mới, rượu đào khuyên răn cạn Vắng tri kỉ mà bạn non xanh Gan vàng, tóc bạc, non xanh vạn vật thiên nhiên ai hoạ bức tranh xuân sầu? (Tản Đà)
8, Tôi Vẫn Nhớ
Người xa tôi năm canh thổn thức Tôi xa tín đồ day dứt từng đêm Sầu bốn trăn trở nỗi niềm Mưa khuya trở giấc rũ mềm tình say
Nợ bao kiếp trả vay người hỡi Đường thênh thang… ngõ về tối mịt mờ Tim ai lạnh mát như tờ mang lại tôi hồn mãi dật dờ sầu đau
Đời vạn nẻo chao dao chồng chất cửa ngõ thiền môn niệm Phật A Di Đắng lòng tôi kể từ thời điểm Trái tim fan lỗi nhịp gì… khi yêu
Thôi tình nhé ! Trái duyên ko nợ Tình ngắt ngang nhịp thở tim nhức Chúc bạn hạnh phúc bền lâu Trăm năm là cuộc dâu bể hỡi fan (Hoàng Mai)


9, ghi nhớ Ơn cha Mẹ
Ngày mon bảy mưa rơi rườm rà Chạnh lòng nhỏ sướt mướt canh thâu Mẹ thân phụ giờ khuất ở chỗ nào Dương gian tốt cõi thâm nám sâu ngất xỉu ngàn
Đêm trở gió bàng hoàng tỉnh giấc nhớ công ơn chất bất tỉnh lòng đau Mẹ phụ vương khuất bóng sẽ lâu con chưa đền đáp ơn sâu cửu trùng
Nhớ cái thuở bần hàn cạn kiệt phụ vương đảm đương mải miết vườn rau cơm canh khoai sắn cùng nhau Chắt chiu ngày tháng ý muốn cầu vươn lên
Thời gian vững vàng lòng bền thân phụ bước Lên tỉnh thành sau trước lo toan Đàn nhỏ sâm sấp hiền ngoan bà mẹ thay phụ thân dạy dạy dỗ con khờ
Rồi cho lúc nhỏ thơ đã khủng Bỏ mẹ phụ thân về vùng phồn hoa Đứa thủ phận đứa bôn ba Xót xa con em của mình lệ nhòa đêm thâu
Khi con đã bước đầu ổn định Thì mẹ phụ vương thân tịnh không yên tâm Mẹ đi về vùng mây ngàn thân phụ thương nhớ chị em võ đá quý theo sau
Con còn chưa kịp ơn sâu đền đáp chỉ mong sao sao Phật Pháp nhiệm color Mẹ phụ vương thoát cảnh khổ đau… Luân hồi sinh tử nguyện ước vãng sinh (Hoàng Mai)
10, Em những Điên
Một giờ hát giữa rừng hô hấp bị tiêu diệt trăm năm ẩn náu khung đời Trời ma khu đất quỷ hai nơi Em điên từ bữa ra đời em điên Beo và cọp trước tiên chạy trốn Vượn vắng tanh nhìn lộn cây hoa Em về giũ áo mù sa chi phí trình vạn lý anh là đười ươi. (Bùi Giáng)
11, Chuyện Tình không Đoạn Kết
Người tìm đến một chiều đông giá chỉ Khi đời em bụng dạ ngổn ngang Duyên đầu vội vàng sớm ly rã Anh rước nắng ấm… đựng chan xuân về
Qua rồi tuổi đam mê tình ái Em và người gặp lại là duyên Nửa vòng trái đất mỗi tối Xa xôi gián đoạn nỗi niềm tỏ phân
Dòng thư tỏ thu dần khoảng cách Người và em dằng dặc tối trường Cánh chim bạt gió tha hương thơm Trái tim dấu khắc một đường hằn sâu
Dòng vai trung phong sự đớn nhức thân xác Nỗi đoạn trường than trách ai trên đây Tỏ tường bao nỗi đắng cay Trời cao có thấu lòng này tốt chăng
Người hotline ta hồng nhan tri kỷ Ta gọi người thủ thỉ tình quân hàng năm vào thời gian nghinh tân với mọi người trong nhà dạo Hội hoa xuân quê nhà
Thấm thoát sáu năm dài ròng rã luôn ưu tư tấc dạ u hoài Cớ chi duyên ngắn tình nhiều năm Trách sao chế tạo ra Hóa đọa đày hồng nhan (Hoàng Mai)
12, bài xích Thơ không Gửi
Đêm nay nữa tròn tía đêm thức Lòng riêng với uẩn khúc u bi thương Ngoài hiên gió thoảng mù sương vọng nghe giờ dế tối trường nỉ non
Hoa lá cũng mòn mỏi trông ngóng trận mưa đầu hạ nóng chưa loang Anh về ngỡ vẫn sang trang Ai hay giông tố phũ phàng đời em
Sầu mê khúc đêm đêm băng giá… Tiễn đông đi phủ rộng xuân về . Tình ta vượt đỗi nhiêu khê Em đâu nghĩ mang đến não nại ngày sau
Anh nửa vòng chào bán cầu luân phiên mãi Mà thời gian hết tái lại hồi cho em giông gió nửa vời Bao năm rồi vẫn rối bời trang thơ
Thắm thoát đang sáu năm thương lưu giữ Đi cùng mọi người trong nhà những tưởng vợ ông chồng Heo may hay gió rét đông người thương cũng chẳng… các bạn lòng cũng không
Anh call em má phấn tri kỷ Đêm năm canh thủ thỉ não nại Chiều ni xuân vẫn tràn trề mà lại hồn em đã bề bộn mưa giăng
Duyên đang lỡ sử dụng dằng số kiếp người sang sông đã tiếp tục bờ Đời em ruột rối nhịn nhường tơ Thôi đành duyên phận… lãnh đạm mây bay
Đường tình trót thương vay kiếp trước Nợ ân ái nghiệp chướng nên mang Anh giờ lụa gấm đảm nhiệm Em về nhận chiếc bẽ bàng tín đồ sau (Hoàng Mai)
13, Thuyền Neo Bến Đợi
Em lưu giữ mãi chiều thu lá đổ Mình cùng cả nhà cạn tỏ nguồn cơn chạnh lòng anh vọng lời yêu mến Xa xa vẳng giờ đồng hồ nghe nhường nhịn nỉ non
Anh khắc khoải lòng son giữ mãi Đời biển dâu xa xót tình đau Lời anh nghe ngấm từng câu bạn như ôm cả nỗi sầu vắt nhân
Hai ta cứ tần ngần nhớ tiếc Một đời em thiết tha từng mơ làm sao ai học tập được chữ ngờ Gối chăn ghẻ lạnh sương mờ đậy giăng
Anh chốn ấy! Mộng nay đã mất Em ngồi trên đây lặng bị tiêu diệt từng giây một mình trăn trở tối nay Biết ai gọi thấu đắng cay chuyện lòng
Xuân trở giấc hoa không muốn trổ hổ thẹn ngần lo sầu khổ bao mùa Thôi đành duyên kiếp đẩy gửi Thuyền neo bến hẹn gió mùa lắt lay
Tình chợt đến – hốt nhiên đi – ai biết Đường vào tim cực kỳ bẽ bàng Chòng chành với dòng đò ngang mai sau biết bao gồm vẹn toàn được chăng (Hoàng Mai)
Trên đây là tuyển tập những bài bác thuộc thể thơ song Thất Lục Bát nói về sự cô solo trong tình yêu. Chúng ta đã đón hiểu hết chưa, và cảm nhận về những bài bác thơ trên như thế nào. Hy vọng bạn sẽ thích, đừng quyên phản hồi cảm nhận của chính mình xuống dưới để mọi fan cùng biết và bàn luận nhé. Trường hợp thấy đam mê thì hãy nhớ là đón gọi những bài thơ không giống tại chuyên mục Thơ giỏi của bọn chúng mình nhé! Xin cảm ơn.